"Phù… Không sao đâu. Từ giờ em sẽ còn làm việc này với ta thường xuyên, nên phải quen dần đi. Nhìn ta này." Violet khẽ ngẩng đầu, chạm phải ánh mắt của anh. Khuôn mặt Công tước Belfos vẫn nghiêm nghị đến mức khiến cô run lên, nhưng bằng cách nào đó, ánh nhìn ấy đã dịu hơn so với lần đầu họ gặp nhau. Chụt. Không suy nghĩ, Violet là người chủ động hôn anh trước. Một hành động vô tình bộc phát. “Chừng này thì không cần xin phép đâu. Ta tha cho, vì em đáng yêu.” Rồi anh khẽ tách môi, cuốn lấy đôi môi hồng của cô, như thể muốn nuốt trọn hơi thở ấy.