“Được thôi, anh nhất định sẽ lấy lại cái giá đã bỏ ra để nuôi lớn em.” Năm sáu tuổi, sau một tai nạn cướp đi cả gia đình, Rozenia được đại công tước Ruteche — Iscalion — nhận nuôi làm vị hôn thê. Mười hai năm trôi qua. Rozenia đem lòng yêu Iscalion, nhưng vì nghĩ mình chỉ là một “em gái” trong mắt anh, Cô quyết định rời đi để không cản trở tương lai của anh. “Em xin hủy bỏ hôn ước đã lập từ 12 năm trước.” Thế nhưng phản ứng của Iscarion lại hoàn toàn trái ngược với mong đợi của cô. “Lẽ ra anh nên dạy dỗ em nghiêm khắc hơn… vì nuông chiều quá nên em mới như vậy.” “Ơ… anh… anh à… kỳ lạ quá…” “Từ giờ, anh sẽ bắt đầu quá trình giáo dục em.”